Vuachienham Tặng 133K | Link Truy Cập Không Bị Chặn

Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

[标签:标题] Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Sau đây hãy cùng theo dõi qua bài viết dưới đây nhé!

Lode Giới Thiệu
Vuachienham Review

Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Tham Gia Cộng Đồng Thành Viên Nhà Cái Có Khó Không?

Vuachienham Tặng 133K.com Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Giao Diện Đẹp Mắt Của Trang Web Nhà Cái

Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

Vuachienham Đại Lý
Vuachienham Đăng Ký Thành Viên

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

Làm Thế Nào Để Trở Thành Hội Viên Chính Thức Tại Nhà Cái?

Vuachienham Tặng 133K [标签:标题] Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

[标签:标题] Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Giao Dich Thanh Toan Nhanh Va An Toan

[标签:标题] Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

2 Thoughts On “Nhà Cái Link Vào Nhà Cái Casino Mới Nhất Nhà Cái”

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

Vuachienham Trading
Thabet Bảo Mật

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

[标签:标题] [标签:标题]

  • Lode Phiên Bản Mới
  • Bettingtop10 Đăng Ký Thành Viên
  • Thabet Quên Mật Khẩu
  • Vuachienham Chính Thức
  • V9Bet Trò Chơi Bắn Cá
  • V9Bet Tặng 66K
  • Vuachienham Tặng 88K
  • Bettingtop10 Sòng Bài

Hướng Dẫn Tải App Nhà Cái Cho Hệ Điều Hành Ios

[标签:标题] Vuachienham Tặng 133K [标签:标题]

✔️✔️✔️✔️Xem thêm: Lode Nạp Rút

Đăng Ký Tài Khoản Nhà Cái Dễ Dàng, Thao Tác Đơn Giản

[标签:标题] Vuachienham Tặng 133K [标签:标题]

Vuachienham Tặng 133K Tin Tức [标签:标题] Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题] Vuachienham Tặng 133K.

✔️✔️✔️✔️Xem thêm: Lode Phiên Bản Mới

Kinh Nghiệm Đánh Bạc Trên Mạng Dễ Thắng Nhất 2022

[标签:标题]

[标签:标题] [标签:标题]

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Hướng Dẫn Đăng Ký Solar Bet Siêu Tốc

[标签:标题] [标签:标题]

✔️✔️✔️✔️Xem thêm: Lode Lô Đề 1 Ăn 99.5

Vuachienham Tải App
Bettingtop10 Trò Chơi

Vuachienham Tặng 133K [标签:标题] [标签:标题]

[标签:标题] [标签:标题]

Các Thương Hiệu Và Đối Tác Của Nhà Cái

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

[标签:标题] 

SảN PhẩM Cá CượC TạI Nhà Cái Casino

[标签:标题] Vuachienham Tặng 133K [标签:标题]

Gui Tien Sieu Nhanh Rut Tien Sieu Toc

Vuachienham Tặng 133K [标签:标题] [标签:标题]

✔️✔️✔️✔️Xem thêm: Thabet Casino Online

Vuachienham App Apk
V9Bet Cá Cược Bóng Đá

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” 

[标签:标题] 

Được Cấp Phép Hoạt Động Hợp Pháp

Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

[标签:标题] Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!”

Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” 

Kết Luận

Vuachienham Tặng 133K Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé! Lần đầu tiên tôi gặp chị là vào ngày giỗ của bà cố, năm đó tôi khoảng chừng mười hai tuổi, trước đó thì tôi cũng không biết rằng mình lại có một cô chị xinh xắn như vậy. Chị lớn hơn tôi bốn tuổi, nước da trắng đúng kiểu con gái Đà Lạt, nhớ mang máng hôm ấy chị mặc đồ học sinh, sơ mi trông rất bình thường, đeo thêm cả cặp kính cận và mái tóc dài đen theo style sư tử nổi đình nổi đám những năm đầu của thế kỷ 20. Đối với tôi hồi ấy thì ấn tượng về chị quả thật đặc biệt. Nét đẹp thanh thuần của chị đánh bật bất cứ ai trong buổi họp mặt gia đình ngày hôm đó, dù cơ thể chưa quá trổ mã nhưng chị đã bắt đầu ra dáng phụ nữ. Tôi có một ký ức cũng khá đẹp khi tình cờ thấy chị cúi người xuống, đôi thỏ ngọc lấp ló phía sau lớp áo sơ mi cùng khe núi chính giữa khiến tôi phải nhớ mãi.Mặc dù tôi gọi chị nhưng Như cũng chẳng có chút huyết thống nào với tôi cả. Chị ấy là con gái riêng của mợ cả – người đã có một đời chồng và đi bước nữa với cậu tôi. Nghe nói ngày giỗ hôm ấy cũng là ngày đầu tiên mà cậu cả dẫn gia đình nhỏ của cậu về ra mắt với mọi người.Thế mới nói hèn gì tôi chưa bao giờ nghe ai nhắc gì về chị, đám anh em trong nhà cũng chẳng biết chị là ai.Ngày hôm ấy Như đến vội vàng và đi cũng rất đột ngột, cả đám chúng tôi còn chưa kịp làm quen hay nói gì với chị. Ấy thế mà cả bọn đều thống nhất rằng Như rất xinh gái, mấy ông anh tôi còn tính kế hay là tán chị ấy, à thì… nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài còn gì.Trẻ con dễ nhớ nhưng cũng dễ quên, từ đó về sau Như cũng không xuất hiện trong các buổi tụ tập của gia đình thêm lần nào nữa nên đám anh em chúng tôi dần quên mất chị…… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comBẵng đi một thời gian dài, vào năm tôi học lớp chín.Mọi người chắc hẳn cũng biết rằng lớp chín có một kỳ thi chuyển cấp, thời đó thi vào trường tốt thì “cuộc sống nở hoa”, còn nếu lỡ thi vào trường tệ hoặc không đủ điểm đậu thì chắc chắn là “cuộc đời bế tắc”.Vốn thì tôi cũng khá thông minh nhưng thành tích học tập dần tồi tệ bởi đã dồn hết tâm trí vào “game online”. Thời gian tôi ngồi ở quán net cỏ còn nhiều hơn ở trường, số tiền tôi nạp vào các thể loại game cũng quá cha số tiền học thêm mà mẹ đưa cho tôi đóng. Tôi thường xuyên viện cớ đau đủ bộ phận để xin về sớm hoặc nghỉ hẳn ở nhà, chờ đến khi mẹ đi làm thì tôi sẽ lại chui vào quán net.Mãi sau này khi nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao bản thân lại mê mẩn những trò chơi đấy đến như vậy, cái cảm giác kích động khi nhân vật lên cấp, đánh nhau thắng kẻ khác hoặc có trong tay món đồ quý giá chăng? Tôi cũng không rõ lắm… mà dù sao những kỷ niệm đó rất đẹp, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng thể quay lại được những năm tháng vô tư lự ấy.Kết thúc học kỳ một, tôi là đứa đội sổ lớp với thành tích học sinh kém cùng hạnh kiểm yếu. Mẹ tôi từ đánh đập, la mắng đến nói hết nước hết cái cũng chẳng thay đổi được tôi – đứa con bướng bỉnh cho rằng việc chơi game còn quan trọng hơn là có thành tích tốt trong học tập và được học tại một ngôi trường mũi nhọn của thành phố.Đến sau cùng, mẹ cũng quyết định dùng biện pháp mạnh. Mẹ đưa ra tối hậu thư sẽ cắt hết toàn bộ tiền tiêu vặt, cắt dây mạng và thuê gia sư đến kèm cặp. Tới khi nào cô giáo bảo tôi đã tiến bộ thì mẹ mới cho tôi chơi “game” lại một chút.Thời đấy thì đương nhiên tôi không phục, tôi dùng mọi cách để chống đối mặc cho mẹ rơi nước mắt. Nghĩ lại thì đúng là bất hiếu, nhiều khi tôi cũng ước giá như lúc đó bản thân đừng trẻ trâu và cũng đừng ngu dốt như đến vậy.Một tháng sau đó, khi tôi đã khiến ba ông gia sư nam biến đi thì mẹ lại đổi phương pháp. Mẹ nhờ Như – hiện đang là sinh viên đại học năm nhất đến để kèm cặp tôi, có lẽ mẹ chỉ đơn giản nghĩ rằng cô giáo sẽ mềm mỏng hơn thầy giáo và tôi không dễ dàng gây sự với chị như đã làm với các anh.Đúng là mẹ đã thành công trong việc vực dậy tinh thần học tập của tôi… dù quá trình có hơi kỳ dị một chút.… Bạn đang đọc truyện Tôi có một người chị họ tại nguồn: https://truyennung.comHôm đó, năm giờ ba mươi phút chiều tôi về đến nhà, chưa kịp thay đồ hoặc tắm rửa gì cả mà phải ngồi vào bàn cơm bởi Như sẽ đến dạy tôi học lúc sáu giờ.Tự nhiên tôi có chút bực bội, tôi lại đang nghĩ đến việc khiến chị chịu không nổi mà phải nghỉ việc. Đời nào mà tôi dễ dàng thỏa hiệp như vậy, dù có là con gái tôi cũng kệ, trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đến việc hiện tại nhân vật trong game đang thế nào, mấy cô vợ ảo trong trò chơi có nhớ tôi không.Sáu giờ tối, Như y hẹn đến trước cổng nhà.Nghe tiếng chuông cửa, tôi đứng dậy đi ra ngoài, mở cửa cho chị với bộ mặt chẳng có gì gọi là dễ chịu.“Chào em! Em nhớ chị không?” Một cô gái nói, Như hiện tại hoàn toàn khác ngày xưa. Dáng người hơi mập chứ không gầy như năm nào, mái tóc ngắn nhuộm vàng cá tính, dù nước da vẫn trắng nhưng chị đã phá vỡ hoàn toàn hình tượng hoàn mỹ trong lòng tôi. Chị chỉ đứng tới vai tôi, có lẽ cũng khoảng 1m6, trang phục trên người rất đơn giản, quần jean, áo phông cùng với giày thể thao. Đáng nói nhất có lẽ là bộ ngực của Như… chỉ vài năm mà trông nó đồ sộ ra trông thấy, hình như bao nhiêu chất dinh dưỡng đều dồn hết lên ngực.“Chào chị! Chị khác quá! À, chị vào đi!” Tôi nói rồi cười trừ bước qua một bên, cuộc sống này thật sự nhiều bất ngờ, tôi không hiểu vì sao mà Như lại khác nhiều đến vậy.“Hì hì, ai cũng nói là chị khác hết” Như mỉm cười, nhấc chân lên cởi giày, cởi cả vớ rồi tự nhiên bước vào, tôi thừa nhận rằng Như vẫn rất xinh, nhất là khi chị để lộ hàm răng đều tăm tắp.Tôi đi trước dẫn Như đến thẳng phòng học, nó nằm trên lầu hai – nơi đó tôi đã dọn dẹp sẵn và chuẩn bị một ít đồ.Như bước vào phòng, chị nhìn quanh rồi nói: “Phòng cũng sạch ghê ta! Em còn chu đáo đến mức chuẩn bị sẵn đồ ăn nữa?”Tôi cười trộm trong lòng, bước đến bàn kính chính giữa rồi ngồi xuống. Phòng học thì cũng không có quá nhiều vật dụng, chính giữa lót thảm lông, bên cạnh cửa sổ đặt bàn máy tính, ngoài ra chỉ có thêm kệ sách và một ít đồ dùng linh tinh, không có cái gì để trang trí. Bàn kính là thứ tôi kê thêm sau này để tiện bày trò… nó khá rộng tuy hơi thấp buộc chúng tôi phải ngồi bệt.“Chị cứ tự nhiên! Em làm sẵn cho chị đấy!” Tôi nở nụ cười cố gắng để bản thân mình không có vẻ gì kỳ lạ. Một đĩa trái cây cắt sẵn, một ly sữa chua đánh đá, ly nước lọc cùng ít bánh tráng trộn, tôi cố ý chọn những món khoái khẩu của con gái để nhử chị. Bên trong cốc sữa chua tôi có bỏ ít… thuốc xổ.Như ngồi xuống đối diện tôi, chị mỉm cười nói: “Em ăn đi! Chị đang giảm cân nên cũng không ăn lung tung. Cảm ơn em nhé!”Tôi cười trừ nói: “Chị cứ ăn đi! Đừng ngại!”Như lắc lắc đầu, nói: “Cảm ơn em! Em lấy sách vở toán ra đi. Nghe mẹ em nói trước kia em rất giỏi toán, sao dạo này lại trầy trật thế?”Tôi miễn cưỡng cười rồi cũng làm theo lời Như, tôi không nhắc đến việc dụ chị ăn nữa bởi điều đó rất dễ gây nghi ngờ.Ngày hôm đấy, chúng tôi trải qua một buổi học như bình thường, âm mưu con nít của tôi thất bại thảm hại. Như dù sao cũng mang vai chị nên tôi không dám gây sự, lặng lẽ nghe chị giảng bài.Chị quả thật rất có tố chất của giáo viên, chị giúp tôi đỡ mất gốc hơn hẳn, mấy bài toán khó mà cô giáo giao bài tập đến tay chị cũng trở nên dễ hiểu. Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại dần có ấn tượng tốt với Như, có lẽ là cách giảng vừa hay vừa có chút hài hước khiến tôi thoải mái, hoặc có lẽ do giọng nói êm dịu của chị làm tôi mềm lòng. Như thật sự là một cô gia sư rất dễ thương, dịu dàng và làm người khác quên đi cả thời gian, chẳng bao lâu mà đã trôi qua hai tiếng, thời gian dạy học của chị cũng chấm dứt.“Làm tốt lắm! Em là lười học chứ không phải ngốc, cố lên nhé!” Như gom sách vở, muốn đứng dậy ra về, chợt ánh mắt chị chạm đến ly sữa chua đã tan hết đá, lõng bõng nước trên bàn.Chị bảo: “À… dạy xong rồi! Chị ăn nó được chứ?” Như vừa nói vừa cười, tôi nhận ra rằng không phải Như không muốn ăn mà chị đang tỏ ra là cô gia sư nghiêm túc.Nhìn ly sữa chua, tôi bình tĩnh nói với Như rằng: “Chị xuống bếp với em đi, để em làm ly khác cho, tan hết đá rồi sẽ dở lắm”Như gật đầu, đáp: “Phiền em quá! Nhóc có bạn gái chưa? Em có vẻ rất tinh tế nhỉ?”“Em chưa có đâu cô, thế chị có chưa?!” Tôi chỉ không muốn hại chị thôi, cô nàng này đi giữa đường mà đau bụng thì… việc vui có chút lớn.“Cô cũng chưa có, thời gian để hưởng thụ chứ yêu đương gì tầm này!” [标签:标题]

[标签:标题] Vuachienham Tặng 133K

Xem thêm liên kết của chúng tôi:

https://www.plkwcc.edu.hk/profile/Bongdaso/profile

https://www.workingtontowncouncil.gov.uk/profile/Bongdaso/profile

https://www.haphong.edu.vn/profile/Bongdaso/profile

https://ezproxy.cityu.edu.hk/login?url=https://165.22.98.254/

https://ilm.iou.edu.gm/members/bongdaso/

https://www.ocf.berkeley.edu/~paultkim/would-you-buy-a-refurbished-kindle/#comment-1042161

https://www.ocf.berkeley.edu/~paultkim/would-you-buy-a-refurbished-kindle/#comment-1042161

http://www.ctump.edu.vn/Default.aspx?tabid=560&userId=45757

https://etwinningonline.eba.gov.tr/author/bongdaso/

https://wp.wwu.edu/machinelearning/2017/01/11/an-introduction-to-machine-learning/#comment-91289

https://www.bls.gov/bls/exit_BLS.htm?url=https://165.22.98.254/

https://www.iser.edu.vn/profile/bongdaso/profile

https://www.ottawaks.gov/profile/bongdaso29632/profile

https://www.stories.qct.edu.au/profile/Bongdaso/profile

https://www.upacademy.edu.vn/profile/Bongdaso/profile

https://im.hfu.edu.tw/blog/index.php?PID=39&Sn=35

https://blogs.uoregon.edu/gradstudentonlineforum/how-to-use-2/#comment-11802

https://www.haphong.edu.vn/profile/Bongdaso/profile

https://www.workingtontowncouncil.gov.uk/profile/Bongdaso/profile

https://gitlab.ifam.edu.br/Bongdaso

vic79khongco    vipgamebai    https://xstb.arbgirl.com    https://abha.novovrijemeapfel.com    https://combatwarriors.arbgirl.com    evowar.io    crackgame    https://hi.88.speshsworld.com    99vinios    game3king   
 Sitemap